Hoa tím bằng lăng (Trần Thế Miên)

 HOA TÍM BẰNG LĂNG

 

Đây Bằng Lăng một chiều lộng gió,

Anh ghé về trong giấc mộng bình yên.

Màu xanh của tre và màu vàng của lúa,

Ru anh vào cõi nhớ của thời gian…

 

Ôi! chao ôi!  nhớ sao là nhớ,

Màu tím bằng lăng tím cả cung tơ.

Hồn đi hoang lạc vào mộng ảo,

Chốn thiên đường ấp ủ suối tóc mơ…

 

Anh trao em cánh hoa màu tim tím,

Hết trọn tình anh, hết trọn hồn.

Hoa tím bằng lăng và mồng tơi tím,

Em trao anh mộng thắm cả linh hồn…

 

Bằng lăng tím, ôi bằng lăng tím,

Tím cả người xưa, tím nỗi lòng.

Tim anh thổn thức, đàn buông phím,

Cò quê ngóng đợi luống chờ mong…

 

Hoa ơi hoa! có ai về nhắn gởi,

Gió mây trời với giấc mộng tình ta.

Yêu em muôn thuở trong nỗi nhớ,

Mầu tím bằng lăng nhớ thiết tha…

  Trần Thế Miên 63