Hội ngộ 55 Năm TCVSB: Phóng sự Hội ngộ 3 (Long Paul 63)

Hội ngộ 55 Năm TCVSB: Phóng sự Hội Ngộ 3 

Ảnh

Thưa quý anh em, sau 40 phút bồng bềnh trên sóng nước, con tàu Long Phú 17 và vài con tàu khác nối đuôi nhau đưa chúng tôi vào bờ KDL. Trời đã về chiều, lúc này khoảng là 3g30′ chiều. Hôm nay thiên nhiên quá ưu đãi anh em đang tìm về bến lạ: trời che nắng suốt đoạn đường đi và trong suốt cả thời gian lưu lại. Anh em tuy có hơi mõi mệt vì thiếu giấc nghỉ trưa, nhưng bù lại nét mặt như hồi sinh vì trước mặt chúng tôi là cả một không gian xa lạ, im vắng, tiềm ẩn những khám phá về núi rừng sinh thái.

Vừa tới cửa chính của “Suối Hoa Lan”, rất nhiều người đã chụp hình lưu niệm trước bảng chữ có hình chiếc thuyền “Khu Du Lịch Suối Hoa Lan”. Chúng tôi chia ra thành 2 nhóm về 2 khu vực tìm chỗ ở. Như anh em thấy đó, không phải khách sạn 4 hay 5 sao mà là khách sạn của”Ngàn Sao”. Bên trái KDL là một cụm lều nằm thành hai dãy giữa trời, bên phải có hai nhà sàn lợp lá, sàn gỗ và dưới một nhà sàn có thêm dãy lều vải. Cảm giác ban đầu, có nhiều anh em vì chưa một lần ngủ nghỉ kiểu này, nên mang suy nghĩ lo ngại, nhưng dần rồi mới hiểu ra mình cùng anh em, bạn bè đang làm quen nét phong trần, hoang sơ của đất trời. Dường như ý nghĩ về thói quen ngủ nghỉ ở nhà đã tan dần, như phòng ốc, nệm ấm, chăn êm, tiện nghi có thừa! BTC cũng đã vất vả phân chia hài hòa cho anh em những chỗ nghỉ ngơi này. Rồi đâu cũng vào đó, mọi điều cũng đã tốt đẹp. Với lượng người như vậy, chúng tôi thầm nghĩ rằng, để đáp ứng nhu cầu, một khách sạn nào đó phải có tối thiểu trên 50 phòng, nhưng điều này vào mùa hè ở Nha Trang không dễ tìm ra, cho dù giá cả có cao hơn bốn, năm lần.

Thưa quý anh em, lúc này đây là dịp thuận lợi để chúng tôi gần gũi nhau hơn. Đến gần lớp các anh Cả SB57, chúng tôi gặp được anh Xin, anh Mười, anh Mỹ người có bước đi khập khễnh với một chân giả còn những người anh khác đã rớt lại vì sức khỏe, hoặc vì gia đình, hoặc vì lý do riêng tư: Anh Thể ở Gò Vấp như đã hẹn, L.p.63 gọi điện nhắc nhở được anh trả lời “Anh mới mổ mắt nên không đi được”. Anh Thẻ ở Cồn Dê Nha Trang, khi L.p.63 gọi điện hỏi thăm được anh trả lời “Vợ anh mới ngã bệnh nặng, hiện giờ hàng xóm đến thăm đông lắm”. Lớp đàn anh SB58 cuối cùng chỉ có 2 người đó là anh Nhị và anh Ngự. Riêng lớp SB61 chúng tôi không tìm thấy ai, cứ tưởng là sẽ có anh Cả và anh Hoàng Thanh. Các lớp khác, càng xuống thấp càng có nhiều người hơn. Nơi đây chúng tôi rất khâm phục và chúc mừng cho lớp SB64 vì có cha Trông ở tận đảo Phú Quốc và cha Hùng ở Bình Tuy luôn đồng hành với anh em, bạn học, từ đầu cho đến khi ra về, cùng ăn cùng ở, cùng vui chơi với mọi người. Hơn nữa trong các nghi thức kinh tối, sáng, hai cha đã gắn bó với anh em và chúc lành cho mọi người. Rồi 5 năm sau 2018, chúng tôi hy vọng rằng sẽ có nhiều cha Sao Biển có đủ điều kiện thuận lợi và sức khỏe để cùng đồng hành và tìm niềm vui với đại gia đình Sao Biển.

Đã 6g00 chiều, có tiếng loa vang lên nhiều lần: Xin mời mọi người đến nhà hàng Hoa Lan dùng cơm tối. Từng tốp người đi hướng về nhà hàng từ hai khu vực. Lần đầu tiên, theo như lời những nhân viên phục vụ ở đây, có đoàn người đông nhất đến nơi này với nhiều phong cách khác lạ; và cũng lần đầu tiên nơi núi rừng vang lên những lời kinh của người có đạo. Cha Trông xướng kinh Lạy Cha để khai mạc cơm chiều, lời kinh nhỏ to, trầm bổng vang rền cùng sóng, gió. Nói về bữa ăn này, tuy không thích thú lắm về hương vị chế biến, bù lại chúng tôi có một cảm giác vui thú, thâm tình mà anh em từ muôn nơi mang đến. Anh em ngồi xen lẫn vào các bàn ăn, không phân biệt quen lạ, cùng lớp học hay không, gần nhà hay xa ngõ, hoặc trẻ hay già. Điều này  làm cho mọi người phân tích như sau: Chúng tôi đã từng dự nhiều tiệc với số đông người, cùng ngồi chung bàn, như các đám tiệc cưới, liên hoan, sinh nhật nhưng khác với lần này là chúng tôi cảm nhận ra một tình cảm rất gần, thân thương từ ánh mắt, từ nụ cười, từ lời nói và từ các cử chỉ như đã từng yêu thương tự bao giờ: Tình Sao Biển. Không gian nhộn nhịp với tiếng cười, tiếng nói, kẻ qua, người lại chúc nhau thăm hỏi. Không biết trên Thiên Đường có cảnh vui nào như vậy không? Chắc là vui hơn nhưng với một lương thực khác chứ không có “bia, rượu để Cụng Nhau rồi”, không biết có còn hỏi nhau anh là Sao Biển? Anh niên khóa nào? Anh ở đâu? Vợ con ra sao? Đang làm gì?

Thấm thoát đã đến giờ vui chơi văn nghệ “Cây Nhà Lá Vườn”, 7g30′ tối, chúng tôi đã có mặt tại bãi biển nơi có sẵn sân khấu, đèn màu, Font hình mái trường xưa, bên cạnh là hình Mẹ mỉm cười với hàng chữ” CÙNG VỀ BÊN MẸ”, cùng biểu ngữ “Chào mừng anh em CCS Sao Biển tham dự Hội Ngộ 55 năm”.

Đêm nay Đức Thắng Sb72 quá bận rộn với công việc dẫn chương trình. Sau lời khai mạc, ánh lửa bùng cháy sáng lên trước sân khấu, rọi soi bao khuôn mặt tối sáng đang ngồi vòng tròn trên bãi cát. Đêm nay trăng 16 đã đi ngủ sớm lạ thường, các nàng tinh tú cũng buồn nối gót theo. Một cảm giác lo ngại có điều gì bất ổn xảy ra không? Trời sắp mưa? Chúng tôi đang trông chờ “một phép mầu”! Tiếng hát vẫn vang đều, vang xa trong đêm tối. Và có sóng biển rì rào trong những khoảnh khắc lặng thinh…

Thưa quý anh em, văn nghệ” Cây Nhà Lá Vườn” đã để lại cho chúng tôi nhiều ngạc nhiên và nhiều thích thú: những hội tụ Sao Biển gặp nhau trên những Email, những tin nhắn và những thông tin nội bộ rồi gặp nhau trong tình cờ, chưa một lần diễn tập. Vậy mà cũng có ban nhạc Jazz gồm Organ từ cha con của Sơn Sb67 Phan Thiết, Saxophone Mẫn Sb63 Hà Dừa, Trombone Hải Sb68 Hà Dừa, Guitare Bass Thọ Sb73 Nha Trang, Guitare Accord Tự Sb70 Bình Cang. Tất cả hòa điệu rất ăn khớp, nhịp nhàng tuy không thể sánh với chuyên nghiệp nhưng cũng đã thỏa mãn cho thính giả ngoài mong muốn. Lần lượt chúng tôi khám phá ra nhiều tiềm năng Sao Biển, tuy ở tuổi U.60 trở lên nhưng các tiếng đàn, tiếng kèn, tiếng hát đủ làm say mê cho mọi người trong một đêm văn nghệ miễn phí “hát cho nhau nghe”. Nào Tốp ca, đơn ca gồm các ca khúc quốc tế, nhạc Viêt, kể chuyện, trò chơi, ngâm thơ. Các tiềm năng văn nghệ còn thể hiện trong các SBC, có nhiều cháu hát rất chuyên nghiệp từ giọng ca, cử điệu. Có nhiều nhận xét nói gia đình Sao Biển có quá nhiều tài năng chôn giấu mà hôm nay chúng con mới biết, như Marie-Joseph Trần Phạm Thảo Duy con của Dưng Sb66 chia sẻ “Con rất cảm phục tài năng của các Bác SB: tài tổ chức, âm nhạc, làm thơ, ngoại ngữ,… là SBC con rất mong được kế thừa tinh hoa đó.”

Trời mưa! vâng đúng vậy, các bạn thấy đó, đang lúc thả hồn vào không gian vui nhộn, trời đang nhẹ rải những giọt mưa, tưởng chừng không dứt và tưởng chừng cuộc vui chấm dứt từ đây. Có nhiều người đang tìm nơi trú ẩn. Riêng ban nhạc , ca sỹ cùng phần lớn anh em xem như không có gì xảy ra. Một phép mầu đang đến, chưa đầy 5 phút trời dứt mưa, ánh lửa vẫn bập bùng, mọi người tìm lại chỗ ngồi. Chúng tôi nghĩ ra phải chăng đó chỉ là những giọt nước mắt vui sướng của Mẹ từ trời cao khi nhìn đoàn con CÙNG VỀ BÊN MẸ, chan hòa yêu thương? Nhìn vào chương trình văn nghệ còn dài, nhiều tiết mục đã đăng ký chưa được trình diễn, vậy mà đã 10g00′ đêm. Nếu để diễn hết các tiết mục, phải đến gần nửa đêm. BTC thành thật cáo lỗi cùng các diễn viên.

Các bạn thấy đó, những ngọn nến lung linh trong đêm tiếp nối bên đống lửa tàn, đó là giờ kinh tối của mọi người. Trước ảnh Mẹ, anh em nghiêm trang đọc kinh, hướng về Mẹ với cả tâm tình. Ban phụng vụ gồm có Xinh và Dũng Sb68 tiếp tục công việc của mình. Mấy khi anh em về đây cùng ngồi lại đọc kinh, nơi ấy giữa trời mây một lòng thì thầm cùng Mẹ, để lại một dấu ấn khó quên! Cuối lời kinh, mọi người đến trước hình Mẹ dâng những ngọn nến, tượng trưng cho những tâm hồn nồng ấm, rực sáng, tạo hình qua hai chữ Sao Biển.

(Còn tiếp dài dài…)

Long Paul sb63