Hội ngộ 55 Năm TCVSB: Bạn bè lớp tôi (thơ Nguyễn Thế Hùng 62)

BẠN BÈ LỚP TÔI

Bạn bè lớp tôi,
Qua tuổi sáu mươi rồi,
Rải rác vạn phương trời
Hồn vẫn xanh màu Nha Trang năm cũ,
Vẫn cười vui,
Vẫn chuyện trò hoang vỡ,
Hơn thuở nào chung lớp chung đôi.

Khao khát tìm nhau để nói để cười,
Những email, những giòng thơ lấp lánh.
Kỷ niệm xưa ngập bên lòng canh cánh,
Lũ lượt về nhuộm đỏ ký ức xưa.
Đứa nói nhiều…ngang bướng,đứa vu vơ,
Đứa thấy gái liếc mắt cưới túm tím.
Tình bạn lớp tôi như trái đời mọng chin,
Tuổi xế chiều chợt lộng lẫy đam mê.

Khi có bạn xa về,
Lại ơi ới gọi nhau như trẻ nít,
Một chầu cà phê, gặp mừng tíu tít,
Hẹn mát trời ngồi quán rượu ven đê,
Nha Trang ơi, ta lũ lượt tìm về,
Để nối thêm những bến bờ hoang dại.

Có vài đứa ra đi rất tội,
Xa bạn bè, yên nghỉ chốn ngàn khơi,
Thượng Đính ơi, mày còn nợ một lời :
Hẹn năm đó về Sài Gòn họp mặt.
Nhớ cả bọn chợt ngây ngô òa khóc,
Khi được tin buồn: thằng Khả, thằng Dong
Rồi Quý đen, Nguyễn Lập, Minh Phương…
Những chia ly ôi xé đau da thịt.

Kỷ niệm lớp tôi làm sao kể xiết,
Thương công lao dạy dỗ của thầy cô :
Thầy như con đò xưa,
Đưa con tới bến bờ,
Xin năm tháng đừng mưa,
Lạnh thầy tôi tội nghiệp !

Cám ơn đời đã cho ta biết,
Trong thẳm sâu, trong đáy ký ức mình,
Có khung trời thật đẹp, thật mông mênh.
Có lẽ là em…Nha trang thuở ấy.

Nguyễn-Thế-Hùng sb62
(Đọc trong đêm HỘI NGỘ 55 NĂM) 

_________________________

ÂM THẦM

Con không là giọt mưa sa,
Con không là tia nắng ấm,
Con không là hương muối mặn,
Không là men dậy cay nồng.
Đời con là những kết nối mênh mông
Rất lặng lẽ trong hành trình tăm tối.

Con dâng Chúa muôn vàn yếu đuối,
Những cơn đau thăm thẳm trong đời,
Mong trở thành hạt muối, Chúa ơi,
Được tan biến trong biển tình diệu vợi.

Không tưới mát vườn ai bằng những cơn mưa vội,
Không thể sưởi ấm người bằng chút nắng hoàng hôn,
Con xin là chiếc bóng cô đơn,
Như rong rêu bên bờ đá,
Như tro tàn nơi bếp lạnh,
Như cơn đau nhè nhẹ ban chiều,
Như nỗi buồn rơi rụng chốn cô liêu,
Như tiếng khóc của đêm dài nhung nhớ

Xin dâng hết những hy sinh bé nhỏ
Làm chút phân tro len lỏi âm thầm
Giúp mầm cây lớn dậy kịp mùa xuân,
Cho lộng lẫy thêm vườn hoa nhân thế.
Rồi con sẽ quay về lặng lẽ,
Sưởi ấm đời bằng những giọt hy sinh.

Nguyễn-thế-Hùng sb62
( Đọc trong đêm HỘI NGỘ 55 năm SB)