KHÚC ĂN NĂN

KHÚC ĂN NĂN.

 

Anh dấu trong phiến lá vàng,

Nỗi buồn chiều thu mênh mang,

Môi em hương tràn hơi thở,

Anh ngất lịm giữa thiên đàng.

 

Vẫn vầng trăng thu ngày ấy,

Sao không tròn mộng tơ tằm,

Em có đôi lần chợt thấy,

Hồn anh một nửa lạnh căm.

 

Ôm đàn niệm khúc ăn năn,

Anh lây lất giữa sương ngàn,

Ý chiều run run cúi xuống,

Hôn lên sỏi đá nhọc nhằn.

 

Bài ca chia ly năm ấy,

Anh ngồi hát giữa mênh mông,

Chờ em ngút ngàn sương khói,

Gót hồng lạnh dấu rêu phong.

 

 

Nguyễn-thế-Hùng Sb62