TÂM TÌNH HỘI NGỘ 74

TÂM TÌNH HỘI NGỘ 74
( Lần 4 ) Ngày 26/7/2011.

Mới 3h30 sáng, lão Hậu Hóa đã dựng cổ ĐH dậy bằng cú điện
thoại reo inh ỏi, nhưng sao chỉ nghe vợ chồng lão rù rì nói chuyện
chứ chẳng thấy đoái hoài gì tới ĐH. À, nhà lão này bán “cạc” mà,
vậy cứ để nghe xem vợ chồng lão bàn luận cái gì, chắc là cả đêm
qua không ngủ rồi! Nghe hoài chẳng hiểu mô tê gì, gọi lại cho lão,
lão bảo : “Bây giờ Sanh chuẩn bị đi, tới liền bây giờ đó!” Lạy
Chúa, nhà lão cách nhà ĐH trên 30 cây số, lão đang chuẩn bị đi mà
lại tới liền thì không biết lão tàng hình hay độn thổ?
Đúng 4h, tiếng xe máy ở hai phía đầu cổng nhà ĐH tới cùng lúc.
Hướng Tây là lão Cảnh, hướng Đông là vợ chồng lão Hoan. Trời,
hai lão này đúng giờ ghê, chắc cũng không ngủ được. Nói chuyện
với hai lão trong thời gian chờ xe, ĐH học được nơi lão Cảnh sự
bình thản, không việc gì phải chờ đợi, cái gì đến tất nhiên sẽ đến,
mình chờ đợi tự dưng con người mình sẽ nôn nóng, nôn nóng thì
máu dâng lên não, tuổi này mà để máu dâng lên não là coi chừng
toi. Lão Cảnh lẽ ra phải định cư ở xứ phớt tĩnh Ănglê chứ lão ở xứ
cờ hoa vội vội vàng vàng là sai chỗ rồi.
ĐH cũng học được nơi lão Hoan cách làm tài xế taxi, khi đón
khách, tài xế phải tới sớm hơn 30 phút và đậu xe cách nhà người ta
20mét. Nếu mình nhiệt tâm tới sớm hơn mà đỗ xe trước nhà người
ta, sẽ gây cho họ tâm trạng lật đât, mà lật đật thì sẽ quên cái này
quên cái nọ, rốt cuộc họ sẽ đổ lỗi tại tài xế và buổi đi chơi sẽ mất
hứng. Như vậy, trong cuộc sống, chúng ta đừng nên tạo áp lực cho
bất cứ ai, nhất là gây áp lực cho con cái của mình. Đúng ghê!
Vợ chồng lão Sanh rồi cũng đến, lão lái chiếc xe con gởi vào
nhà ĐH để lên xe mẹ đi cho vui làng xóm. Chiếc xe con leo lên
lề để vào cổng, lão Hoan đứng phía sau tiện tay đẩy phụ đít xe vào
cho mau !!! ??? Ui trời, lão thật là mau mắn!
Xe mẹ đến rồi, nhìn thấy cha Điện 68 ngồi ghế thượng hạng, ĐH
nản quá, sợ cái bệnh say xe nó hành, nhưng thôi ráng lên vậy! Chỉ
còn chờ lão Vũ nữa là lên đường hành hương đến Phước Thiện,
nhưng lão Vũ bị kẹt trong cổng nhà nghỉ chưa ra được, lão gọi điện
cầu cứu ĐH đánh thức em chủ nhà dậy để đưa lão ra cổng. Ôi lão
Vũ, cứ leo đại ra là xong !
Xe men theo đường biển qua Nha Trang đón vợ chồng Trung.
Lần này Trung nhanh nhẹn hơn vợ, đã ra trước chờ xe. Cho nên,
lão BK bảo Trung năm nay làm ăn khấm khá, lương bổng hậu hỉ,

anh em mừng cho gia đình Trung. ĐH chợt nhớ trong một chương
trình tivi, một ông chồng đã nói giữa bàn dân thiên hạ rằng, hãy
tìm mọi cách có thể để vợ được nghỉ ngơi, dù chỉ là một chút thời
gian. Câu ấy chí lý lắm !

Xe lại trực chỉ Mã Vòng để đón gia đình lão BK. Hai vợ chồng
lão nách mang tay xách gánh sữa đậu nành mà anh em gọi vui là
sữa của MBT Nhất. Đứa trai lớn cõng thằng em nhỏ trông thật tình
cảm, cả gia đình 5 người của lão BK phải được tuyên dương là
gia đình 74 gương mẫu, đã tham gia họp mặt một cách nhiệt tâm.
Thêm nữa, MBT Nhất 2h sáng đã dậy vắt sữa, ( nói trạng), sữa em
nhiều thế mà lão BK đẻ có 3 cháu thì ít quá, đáng ra phải là một
tiểu đội 12 mới sử dụng hết số sữa ấy.
Có lão BK trên xe, không khí trong xe hoạt náo hơn, tới đầu thôn
văn hóa Võ Cạnh nhà Hải đầu lĩnh chả thấy bóng dáng ai đứng
chờ, lão BK lại quen miệng ái đù. Không ai biết một sự cố đáng
tiếc đã xảy ra cho nhóm Thành và Diên Khánh. Thầy Hoàng con
trai Minh trong bóng tối đã vấp phải cái bập bênh giành cho trẻ
trong nhà lão Hải, té rách lông mày phải chở ra trạm xá may lại, tài
tháo vát của Hải đầu lĩnh lại được tận dụng và anh em chờ
cháu đến 55 phút. Vài ngày sau, ĐH hỏi thăm Khoa con trai thứ hai
của Minh (cháu học đàn nơi ĐH), anh trai ra sao rồi? –Dạ, mắt vẫn
còn sưng và chắc phải để lại sẹo. –Ồ, không sao, ít bữa nói anh đi
xăm lại lông mày càng đẹp hơn.
Trời bắt đầu sáng dần, phải mau mau vào Cam Ranh đón hai lão
Chân Không và vợ chồng BinLaden Quốc. Cháu Hoàng cố gắng
nén đau để đi theo, chứng tỏ 74 có một sức hút mãnh liệt như thế
nào. Hai lão xứ Cam đã nghiền ngẫm hết mấy ly cà-phê rồi không
biết, chỉ biết khi xe tới hai lão đã có mặt ngay bậc cửa. ĐH đưa tay
cho lão Chân Không, một cái bắt tay thật chặt thể hiện tình cảm.
Hú vía! Tưởng rằng lão thụi cho mình một thụi lòi phèo chứ. Hai
thằng châm chích nhau cật lực, vậy mà gặp nhau lại tay bắt mặt
mừng. Lão Chân Không thật là đấng trượng phu, ĐH cũng ra dáng
người quân tử!
MBT Giang vợ Bin Laden Quốc trang bị kỹ càng như một ca

sĩ, áo trong áo ngoài phấp phới, nàng nói sẽ không ca bài Con chim
nho nhỏ nữa, bởi bây giờ chim ai cũng lớn tướng cả rồi. Chắc nàng
sẽ hát bài Cái bướm xinh xinh !!
Xe vào gần đến Hộ Diêm, nghe đại nhân Tuấn gà gọi, lão ấy
muốn đưa em Nhất sang xe lão cho vui và chằng lão BK trên mui
cho mát, trên ấy có hai bao chôm chôm to đùng, tha hồ cho lão BK
ca bài Mùa Chôm Chôm chín, còn trong xe Tuấn gà sẽ đáp lại bài
Yêu em Nhất trên đời, Ý à ồ Ý ơi!
Địa phận Phan Rang đã hiện trước mắt, thành phố mới được
thăng chức nên người ta đào đường đào cống lung tung. Không khí
nóng hừng hực, cảm khái, ĐH ngâm :

“Năm nay họp lớp Phan Rang,
Đi rồi mới thấy nóng ran cả hòn.
Năm sau họp lớp Sài Gòn
Đi về vợ khám cái hòn mất tiêu!”

Nhà lão độc dược Phụng nhìn về hướng đông bắc, ngôi nhà xinh
đẹp có cỡ trong làng Phước Thiện, nỗi bật nhất là mấy bao thuốc
trừ sâu và phân bón, những thứ tạo nên cơ ngơi của gia đình lão
nhưng lại là nỗi căm thù của mấy con côn trùng sâu bọ, may nhờ
có lão mà ngôi làng bớt ruồi muỗi.
Cả lớp 74 tập trung vào nhà lão Phụng, anh em lâu ngày gặp
nhau vui vẻ nhưng không quên được cái nóng bức, tội cho lão Vũ
không quen cái nóng rang người. Lão Cảnh thì tự nhiên hơn, lão có
cách trị nóng rất hiệu quả : lão vào sau bếp chui tọt vào phòng tắm,
ở truồng ra xối từ trên xối xuống, mát mẻ! Các quí bà tập trung về
phòng ăn tránh nắng. Nhìn các MBT cười nói hớn hở, ĐH vẫn nhìn
thấy dấu vết của ông thần thời gian bám lấy họ. Đời sống kinh tế
bây giờ khó khăn hơn, các quí bà phải lo toan nhiều hơn, bởi vậy
các quí ông nhớ cố gắng tăng năng lực yêu thương để bù lại nét
xuân sắc cho quí bà. Điều ấy cần thiết lắm thay!
Anh em tụ vào hội trường để bàn chuyện đại sự, nhưng thời gian
quá ít để có thể nói hết những điều cần nói, âu đó cũng là cái điều
cần phải khắc phục ở lần họp mặt tới. Phải dành nhiều thời gian
hơn nữa để quan tâm đến nhau !

Nhà thờ Phước Thiện khá to, anh em 74 và quan khách lọt
thỏm ở những hàng ghế trước, nhỏ nhoi nhưng ấm cúng. Một thánh
lễ chất chứa nhiều nỗi niềm, tình cảm và xúc động. Cha Điện giảng
lễ có thiên vị 74 nhiều nhiều, khi đi trên xe, cha ví lão Nghệ là Hán
rộng lòi nho, khi giảng lễ cha lại ví 74 là một hiện tượng Sao Biển,
nói đến SB là phải nói đến 74, không biết có quá lời không nhỉ?
Lần đầu tiên, Hòa ba xị và ĐH gặp mặt nhau, lão là hàng út ít
nhất lớp vì sinh năm 64 nhưng tửu lượng chắc phải hàng thượng
thừa nên mới có biệt danh như thế. Lão nghe ĐH nè, đừng nghe
mấy lão kia cà khịa mà phấn đấu lên 4 xị, chết đó! Lão chỉ nên
phấn đấu mỗi lần ít li thôi, ít li cho lấy lại phong độ chứ lão nhỏ
tuổi mà già gân rồi đấy!
Cứ hết người này chúc qua đến người kia chúc lại, không khí
buổi tiệc thật náo nhiệt. Những món ăn lão độc dược đặt nấu thật
ngon, may là chẳng có món nào bị tẩm phân u-rê. Có heo, có
bò, đặt biệt có dê, món khoái khẩu của các ông lại là khắc tinh của
thày Mèn. Thày nhất định không xơi thịt đồng loại! Anh em nào
biết được lý do không ?
Người hát hò sung sức nhất phải nói đến là lão đồ Nhậm, với
chất giọng Ôpêra, lão ca không mệt. MBT của lão than phiền
với ĐH, ổng bỏ rơi em đi hát với cái chị kia. Nhìn vào, ĐH nghe
thấy lão đang hát bài Bỏ Ngài con biết theo ai với vợ Luận. Tiêu
rồi lão đồ ơi, phen này về nhà cầm chắc bầm gan tím ruột !
Anh chị em đã bắt đầu thấm mệt, sau khi ghé qua nhà Lành làm
một cốc dừa bung cho tỉnh người, cả lớp lại kéo nhau xuống bãi
biển Ninh Chữ nô đùa. Mọi người trở lại thời trẻ thơ, nắm tay nhau
trên bãi biển tung tăng vui ca quyến luyến. Không ai nghĩ cái tuổi
xấp xỉ 50 mà mọi người lại như trẻ con thế!
Lão Cảnh hỏi ĐH về những MBT, chịu thôi! ĐH đâu có đi sâu đi
sát quí bà đâu mà nắm hết lai lịch từng người, ấy cũng là cái dở
của ĐH. Trông thấy lão cóc cọt đứng kề bên nên ĐH hỏi lão ai là
vợ ai? Lão nheo con mắt cóc nhìn ĐH, Hoàng không biết hả ?- Ừ!
–Thiệt hông ?– Ừ!– Đính cũng không biết! Rồi lão cười khà khà
thật dễ gai! Thưa cậu, Ngọc Hoàng tui nể tình vợ con cậu, chứ
không tôi cho người lột da cậu đưa cho mấy ông bán cóc dạo làm
chà bông!
Trời ngã về tối, đến giờ chia tay mà mọi người chưa muốn rời xa.

Cơn mưa cũng bắt đầu rơi, đe dọa những ai còn bịn rịn nắm tay
nắm chân. Hẹn sang năm ta lại gặp nhau. Hẹn gặp giữa Sài Gòn!
Lên xe trở về. Cơn mưa ào xuống gột rửa tất cả những ưu tư khắc
khoải để mọi người bắt đầu một ngày mới hạnh phúc hơn , thân
tình hơn!

Đỗ Hoàng. (07/2011)