Năm mươi năm (Hoàng Thơm 60)

Năm mươi năm

Năm mươi năm
Ta về gặp lại anh em
Còn đâu thời niên thiếu
Tuổi học trò khờ dại
Đêm đầu tiên nằm nghe sóng vỗ thì thầm
Tiếng hát ru hàng dương
Xa xa cuốn hút lời kinh nguyện.
Những ánh đèn soi chập chùng
trên biển
Tưởng chừng như phố xá rực lên.
Lần đầu tiên gọi tên từng anh em
mặt chưa thân quen
Chiếc áo dài vải săng đầm đen nhánh,

Năm mươi năm ta về,
Ngồi lắng nghe chuông đổ
Bên Đan viện Carmel
chiều nắng vàng sắp tắt
hàng dương lạnh lùng
ngã bóng
Đàn hải âu tung cánh
vội vã đi về
xôn xao nỗi nhớ
con đường mang tên Bắc Sơn

Rồi còn lại đâu
Mái trường xưa xa lạ
chỗ nào chạy thật nhanh
chỗ nào đứng lại thở
những hàng dừa lao xao mơ theo gió
chiều lảo đảo

Năm mươi năm ta về
Không còn cánh cổng
mở rộng
Người ngồi nhìn tư lự
thẫn thờ
quên những cuộc dạo chơi
lạc lõng
Nhớ lối đi xưa không bao giờ trờ lại
Còn ai đó đứng tựa cửa hững hờ

Năm mươi năm
Ta về
Đôi mắt khô
Giọt lệ
Còn lại đau
Những nỗi buồn thấm sâu từng sợi tóc
Nhìn quanh ta
Không còn ai.
Ngồi lại.

Ta chợt quên mau
Chùm gai yết hầu
Con đồn đột đen thui
Sóng xô nằm sải soài trên bãi cát
Con dã tràng năm xưa
Moi hang dưới con đường trải nhựa
Lang thang
Lạc lối về
Giữa bãi đá Hòn Chồng xa lạ
Quên cả giấc mơ

Năm mươi năm ta về

Tìm ai
ở đâu ?…..
Còn ai
thấy nhau ?

Hoàng Thơm 60