Gặp Chúa trên đường (thơ Nguyễn Thế Hùng sb62)

GẶP CHÚA TRÊN ĐƯỜNG

Trên đường đi hôm nay con gặp Chúa,

Xót xa và thương quá Chúa ơi!

Chúa ruổi rong trên vạn nẻo đời.

Sao không thấy nụ cười,

Sao khát cháy bờ môi.

Ngồi xe lăn, xấp vé số trong tay,

Rát khô tiếng gọi mời,

Không ai thèm quay lại,

Những lắc đầu lạnh lẽo vô tâm.

Bác xích lô vai áo rách, chân trần,

Lưng gập xuống trên con giốc sỏi đá.

Bên kia đường, vài trẻ thơ hối hả,

Lượm túi ny-long, khập khểnh vào đời,

Tìm chén cơm bên đống rác tanh hôi,

Đêm góc chợ ngủ vùi không chăn gối.

Con gặp Chúa trong thân người con gái,

Phấn son dày tìm cuộc sống hoang đêm.

Ngoài xa kia hiu hắt giọng rao hiền,

Gánh chè rong oằn lưng người thiếu phụ.

Bác thợ hồ lom khom xây khung cửa

Không chiếc nón che đầu,

Lạnh lùng nén cơn đau.

Chúa đứng bơ vơ trên lề đường nắng gội,

Con gặp Ngài không lời chào an ủi.

Golgotha chiều xưa,

Thập Giá gửi trên đồi,

Sao Chúa vẫn bị đóng đinh mỗi ngày?

Sao con vẫn vô tâm hờ hững…?

Nguyễn Thế Hùng 62