Bài thánh ca buồn (thơ Nguyễn Thế Hùng sb62)

BÀI THÁNH CA BUỒN

 

Anh theo em nhịp bước,

Xôn xao tới giáo đường,

Trên cao Chúa nhìn xuống,

Ánh mắt tròn yêu thương.

 

Em mười tám, như thiên thần mới lớn,

Lời thánh ca dịu ngọt thắm môi hồng,

Ngẩn ngơ chảy tràn, như một giòng sông,

Tắm mát anh, một linh hồn ngoại đạo.

 

Chiều thánh thiện, bên em xanh màu áo,

Anh chắp tay nguyện cầu,

Xin Chúa ở trên cao,

Cho tình ta thắm mãi,

Như lời thánh nhiệm mầu.

 

Anh về hồn chợt đau,

Chúa không nhận lời cầu,

Nên tình ta vội vã,

Vỡ tan giữa mùa Ngâu.

 

Rồi lại chia tay nhau,

Rồi tháng ngày biền biệt,

Thánh ca buồn da diết,

Vẫn ngọt như ban đầu.

 

Bao nhiêu năm xuôi ngược,

Tình yêu xưa vụt bay,

Bài thánh ca năm ấy,

Vẫn theo anh mãi mãi.

 

Mang bóng hình em một thời yêu non dại,

Những lời kinh như mật rót linh hồn,

Chảy xuống đời anh, ướt đẫm hoàng hôn.

Từ ngày đó anh yêu Chúa nhiều hơn,

Nhưng em vắng, không còn bên nhau nữa.

 

Nguyễn-thế-Hùng  CSB62